YÊU
Tác giả: Xuân Diệu
Yêu là chết ở
trong lòng một ít
Vì mấy khi
yêu mà chắc được yêu
Cho rất nhiều
song nhận chẳng bao nhiêu
Người ta phụ,
hoặc thờ ơ, chẳng biết
Phút gần gũi
cũng như giờ chia biệt
Tưởng trăng
tàn, hoa tạ, với hồn tiêu
Vì mấy khi
yêu mà chắc được yêu
Yêu, là chết
ở trong lòng một ít
Họ lạc lối
giữa u sầu mù mịt
Những người
si theo dõi dấu chân yêu
Và cảnh đời
là sa mạc vô liêu
Và tình ái
là sợi dây vấn vít
Yêu, là chết
ở trong lòng một ít
++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Nghe giọt lệ hờn vương khóe môi
Trách người làm vỡ mộng chung đôi
Cho sầu dậy sóng xô tìm thức
Để hương tình phụ thoảng mây trôi
Trách người làm vỡ mộng chung đôi
Cho sầu dậy sóng xô tìm thức
Để hương tình phụ thoảng mây trôi
Áo tím bây giờ..mơ ước thôi
Heo may len nhẹ giấc mơ đời
Trăng thu vằng vặt miền cô quạnh
Nghe thời gian cuốn tuổi thơ trôi.
Heo may len nhẹ giấc mơ đời
Trăng thu vằng vặt miền cô quạnh
Nghe thời gian cuốn tuổi thơ trôi.
Áo tím về đâu giữa biển đời
Bồng bềnh tóc rối có êm trôi?
Mắt nai ngơ ngác còn không nhỉ?
Chợt xót xa buồn..hương sắc ơi!
Bồng bềnh tóc rối có êm trôi?
Mắt nai ngơ ngác còn không nhỉ?
Chợt xót xa buồn..hương sắc ơi!
Nét liễu hao gầy theo tiếng thu
Lối xưa nhòa nhạt nẻo sương mù
Hoa tàn nhụy rữa xuôi về cội
Hóa kiếp nghìn đời..gót viễn du!
Lối xưa nhòa nhạt nẻo sương mù
Hoa tàn nhụy rữa xuôi về cội
Hóa kiếp nghìn đời..gót viễn du!
++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
XA CÁCH
Tác giả: Xuân Diệu
Có một bận
em ngồi xa anh quá ,
Anh bảo em
ngồi xích lại gần hơn .
Em xích gần
thêm một chút , anh hờn ,
em ngoan
ngoãn xích gần thêm chút nữa .
Anh sắp giận
, em mỉm cười vội vã
đến kề anh
và mơn trớn :" Em đây ! "
Anh vui liền
, nhưng bỗng lại buồn ngay ,
vì anh nghĩ
: thế vẫn còn xa lắm .
Đôi mắt của
người yêu, ôi vực thẳm !
Ôi trời xa ,
vầng trán của người yêu !
Ta thấy gì
đâu sau sắc yêu kiều
mà ta riết
giữa đôi tay thất vọng .
Dầu tin tưởng
chung một đời , một mộng ,
em là em ;
anh vẫn cứ là anh .
Có thể nào
qua Vạn lý trường thành
của hai vũ
trụ chứa đầy bí mật .
Thương nhớ
cũ trôi theo ngày tháng mất ,
quá khứ anh
, anh không nhắc cùng em .
_ Linh hồn
ta còn u ẩn hơn đêm ,
ta chưa thấu
, nữa là ai thấu rõ .
Kiếm mãi ,
nghi hoài , hay ghen bóng gió ,
anh muốn vào
dò xét giấc em mơ ,
nhưng anh dấu
em những mộng không ngờ ,
cũng như em
dấu những điều quá thực ...
Hãy sát đôi
đầu , hãy kề đôi ngực !
Hãy trộn
nhau đôi mái tóc ngắn dài !
Những cánh
tay ! Hãy quấn riết đôi vai !
Hãy dâng cả
tình yêu lên sóng mắt !
Hãy khắng
khít những cặp môi gắn chặt
cho anh nghe
đôi hàm ngọc của răng ;
Trong say
sưa , anh sẽ bảo em rằng :
" Gần
thêm nữa ! Thế vẫn còn xa lắm ! "
++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
THUYỀN VÀ BIỂN
Tác giả: Xuân Quỳnh
Em sẽ kể anh
nghe
Chuyện con
thuyền và biển
Từ ngày nào
chẳng biết
Thuyền nghe
lời biển khơi
Cánh hải âu,
sóng biếc
Đưa thuyền
đi muôn nơi
Và tình biển
bao la
Thuyền đi
hoài không mỏi
Biển vẫn
xa...còn xa
Những đêm
trăng hiền từ
Biển như cô
gái nhỏ
Thầm thì gửi
tâm tư
Quanh mạn
thuyền sóng vỗ
Cũng có khi
vô cớ
Biển ào ạt
xô thuyền
(Vì tình yêu
muôn thuở
Có bao giờ đứng
yên?)
Chỉ có thuyền
mới hiểu
Biển mênh
mang nhường nào
Chỉ có biển
mới biết
Thuyền đi
đâu, về đâu
Những ngày
không gặp nhau
Biển bạc đầu
thương nhớ
Những ngày
không gặp nhau
Lòng thuyền
đau-rạn vỡ
Nếu từ giã
thuyền rồi
Biển chỉ còn
sóng gió
Nấu phải
cách xa anh
Em chỉ còn
bão tố
++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
NGƯỜI ĐÀN BÀ
THỨ HAI
Tác giả:
Phan Thị Vĩnh Hà
Mẹ đừng buồn
khi anh ấy yêu con
Bởi trước
con anh ấy là của mẹ
Anh ấy có thể
yêu con một thời trai trẻ
Nhưng suốt đời
anh yêu mẹ, mẹ ơi!
Mẹ đã sinh
ra anh ấy trên đời
Hình bóng mẹ
lồng vào tim anh ấy
Dẫu bây giờ
con đuợc yêu thế đấy
Con cũng chỉ
là người đàn bà thứ hai…
Mẹ đừng buồn
những chiều hôm, những ban mai
Anh ấy có thể
nhớ con hơn nhớ mẹ
Nhưng con chỉ
là cơn gió nhẹ
Mẹ luôn là bến
bờ thương nhớ của đời anh.
Con chỉ là
cơn gió mong manh
Những người
đàn bà khác có thể thay thế con trong tim anh ấy
Nhưng có một
tình yêu âm ỉ cháy
Anh ấy chỉ
dành cho mẹ, mẹ ơi!
Anh ấy có thể
sống với con suốt cuộc đời
Cũng có thể
chia tay trong ngày mai, có thể
Nhưng anh ấy
suốt đời yêu mẹ
Dù
thế nào, con chỉ là người thứ hai…
++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
SÓNG
Tác giả:
Xuân Quỳnh
Dữ dội và dịu
êm
ồn ào và lặng
lẽ
Sóng không
hiểu nổi mình
Sóng tìm ra
tận bể
Ôi con sóng
ngày xưa
Và ngày sau
vẫn thế
Nỗi khát vọng
tình yêu
Bồi hồi
trong ngực trẻ
Trước muôn
trùng sóng bể
Em nghĩ về
anh, em
Em nghĩ về
biển lớn
Từ nơi nào
sóng lên?
- Sóng bắt đầu
từ gió
Gió bắt đầu
từ đâu?
Em cũng
không biết nữa
Khi nào ta
yêu nhau
Con sóng dưới
lòng sâu
Con sóng
trên mặt nước
Ôi con sóng
nhớ bờ
Ngày đêm
không ngủ được
Lòng em nhớ
đến anh
Cả trong mơ
còn thức
Dẫu xuôi về
phương Bắc
Dẫu ngược về
phương Nam
Nơi nào em
cũng nghĩ
Hướng về anh
- một phương
Ở ngoài kia
đại dương
Trăm nghìn
con sóng đó
Con nào chẳng
tới bờ
Dù muôn vời
cách trở
Cuộc đời đi
dài thế
Năm tháng
vãn đi qua
Như biển kia
dẫu rộng
Mây vẫn bay
về xa
Làm sao được
tan ra
Thành trăm
con sóng nhỏ
Giữa biển lớn
tình yêu
Ðể ngàn năm
còn vỗ.
No comments:
Post a Comment